Bài dự thi “Tôi của năm Covid thứ nhất” – Vũ Thị Diệu Linh

943 0

Rate this post

Đã bao giờ bạn cảm thấy một cuộc đời tăm tối và không biết lối giải thoát chưa? Tôi đã từng….

Những năm tháng đó đối với tôi đó là chuỗi ngày đen tối – một đứa trẻ luôn bị người xung quanh cũng như người nhà chê bai là xấu xí. Những lời nói đó chỉ là lời nói vui của người lớn nhưng họ đâu có biết là nó đã làm tổn thương biết bao tâm hồn của một đứa trẻ ngây thơ không? Tôi luôn tự vấn rằng: “Họ cũng đã từng là trẻ con vậy tại sao họ lại nói ra được những điều như vậy!”. Có những lúc tôi nghĩ tại sao tôi lại sinh ra trên đời này, tại sao tôi lại sống trong những tháng ngày đau khổ đó. Rồi có những lúc tôi muốn giải thoát cho chính bản thân mình để không khỏi vướng bận, chịu đựng vì những điều đó. Từ đứa trẻ hồn nhiên ngây thơ, lớn lên theo đúng nghĩa được gọi là trẻ em thì giờ trở thành đứa ít nói, ít cười, ít biểu cảm cảm xúc ra ngoài, tự ti khi đi ra ngoài, ít vui chơi cùng bạn bè, lúc nào cũng chỉ ở nhà trách cứ bản thân mình là tại sao mình lại như vậy, nhiều lúc như đứa trẻ trầm cảm vậy. Bên ngoài luôn tỏ ra vui cười để mọi người thấy rằng tôi vẫn ổn, nhưng thực sự bên trong tâm hồn tôi đã bị mục nát mất rồi. Chẳng ai chịu lắng nghe tôi, bố mẹ cũng chưa từng hiểu tôi. Tôi lớn lên trong những ngày tháng phải khép nép, phải nhìn vào sắc thái người khác để cư xử, chả dám nói những điều trong lòng mình luôn giấu kín, chả dám đi đâu chơi. Tôi cũng chẳng muốn nhìn vào gương để xem gương mặt tôi trong gương như thế nào, tôi không chịu chấp nhận bản thân tôi sinh ra đã như vậy. Tôi sống mà không biết đam mê của tôi là gì, giấc mơ của tôi là gì, tôi sống vì mục đích gì trong cuộc đời.

Mọi thứ dường như thực sự thay đổi trong năm Covid thứ nhất, tôi tìm thấy được nguồn ánh sáng chỉ đường, cho tôi nhiều hi vọng biết bao. Đó chính là tôi biết đến BTS, ngày trước tôi cũng đã biết đến tên nhóm nhạc này nhưng tôi lại không quan tâm đến các anh cho lắm. Rồi tình cờ một hôm nghe lời bài hát Young Forever và No More Dream của BTS trên Facebook do bạn bè chia sẻ thì bao nhiêu câu hỏi và suy nghĩ diễn ra trong đầu tôi. Giấc mơ của tôi là gì? Câu hỏi đó luôn văng vẳng bên tai tôi mãi, suy nghĩ trăn trở về nó. Mất nhiều ngày tôi cứ suy nghĩ về giấc mơ của tôi, đam mê của tôi, hi vọng của tôi, nỗ lực của tôi ở đâu, như thế nào. Tôi chợt nhận ra rằng những ngày tháng trước kia của tôi đã khiến tôi trở thành con người không có hoài bão không có ước mơ.  Nó nhấn chìm tôi trong bầu trời xám xịt với nhiều mắt lưới bủa vây khiến tôi không cách nào thoát được điều đó. Tôi nhận thấy rằng tôi đang xem thường chính bản thân mình, tôi đang tự hạ thấp chính bản thân mình. Tôi tự vấn rằng: “Tôi đã thực sự hiểu thấu con người bên trong mình chưa, đã từng một lần lắng nghe bản thân mình lần nào chưa?”. Một vùng trời phía trước chào đón tôi bước tới, BTS khiến tôi mở cửa cánh cửa tâm hồn mình hơn, rộng mở hơn. Người ta nói âm nhạc có thể làm hai trái tim hòa nhập lại với nhau. Và giờ tôi đã thực sự tin vào điều đó. Chính các anh đã làm được điều đó, đã chạm đến nút thắt bấy lâu của tôi, nút thắt mà tôi không có cách nào giải thoát được. Tôi nhận ra giá trị của chính bản thân mình là gì, mục đích sống của tôi là gì và tôi nỗ lực với mục đích gì, cần chấp nhận và yêu thương bản thân mình hơn nữa. Tôi muốn ước mơ của tôi sẽ trở thành hiện thực, muốn cuộc đời của tôi trở nên có ý nghĩa hơn để sau này khi tôi nhìn lại thì tôi không cảm thấy hối tiếc vì những năm tháng trôi qua một cách nhạt nhẽo mà không có bất cứ kỉ niệm nào. Tôi đã trở thành một ARMY không hối tiếc, một phần mảnh ghép trong cộng đồng ARMY. Một năm nhiều tiếng cười và hạnh phúc nhiều hơn tôi nghĩ. Tôi đã lắng nghe bài hát của các anh, cảm nhận nó và biến nó thành động lực để tôi thực hiện ước mơ và đam mê của mình. Một năm tôi cảm nhận niềm hạnh phúc bên chính những người xung quanh và gia đình của tôi. Điều đó thật sự tuyệt vời. Tôi không biết nói lời gì với các anh ngoài lời cảm ơn chân thành nhất dành cho các anh, dành mọi sự tuyệt vời cho các anh.

Một năm qua tôi đang phấn đấu cho đam mê của tôi là trở thành dược sĩ làm nghiên cứu và phát triển sản phẩm. Tôi biết là sẽ rất khó khăn cho con đường phía trước của chính bản thân mình, nhưng tôi không nản chí bởi tôi luôn nỗ lực phaand đấu như những gì các anh đã làm, bởi tôi thấy được thông điệp vô cùng ý nghĩa các anh gửi qua từng câu hát. Nó chân thực, gần gũi, xúc động như chính cuộc đời tôi vậy. Nhiều người nói tôi tại sao tới tuổi này rồi lại yêu thích iol như vậy, không lo học hành đi. Có lẽ mọi người đã không hiểu câu chuyện bên trong như thế nào. Tôi trân trọng và yêu quý bản thân tôi hơn, tôi cố gắng đi tìm hiều con người bên trong của mình như thế nào.

Hãy tập cách yêu thương chấp nhận bản thân mình dù cuộc đời có như thế nào. Hãy cố gắng vì một ngày mai tươi sáng hơn. Hãy cho đi nhiều hơn để cuộc đời thêm ý nghĩa. Hãy sống cho thật ý nghĩa trên đời này khi bạn còn có thể.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

duhocsunny-register-form

Đăng ký tư vấn thông tin du học

Tổng đài 024.7777.1990
Hotline Hà nội 096.699.4895 HCM 039.372.5155
duhocsunny-call
duhocsunny-contact-form