Bài dự thi “Tôi của năm Covid thứ nhất” – Võ Thị Kim Chung

1390 0

4.2/5 - (5 bình chọn)

Bạn có còn nhớ năm nghỉ Tết dài nhất lịch sử không? Hẳn là làm sao quên được đúng không?

Từ xa xưa, dịch bệnh không phải là điều hiếm gặp và nó đã xuất hiện thường xuyên trong lịch sử con người. Ta có thể kể tên những đại dịch khiến cả thế giới đều e ngại như bệnh dịch hạch, Ebola, SARS…và đến cuối năm 2019, ta một lần nữa chứng kiến đại dịch của thể  giới : Covid-19. Đó là một loại virus được xuất hiện đầu tiên ở Vũ Hán, Trung Quốc gây bệnh viêm đường hô hấp cấp ở con người. Đại dịch lây lan một cách nhanh chóng, tính đến đầu tháng 4/2020, Covid-19 đã xuất hiện ở 206 quốc gia, hơn 1 triệu người nhiễm bệnh, gần 60.000 ca tử vong. Thật sự rất khủng khiếp và đáng sợ! Việt Nam chúng ta cũng là quốc gia chịu ảnh hưởng của dịch Covid.

Một đại dịch vẫn đang là mối đe dọa thế giới nói chung và ở Việt Nam nói riêng. Nó có ảnh hưởng rất lớn cuộc sống con người. Nó đã làm cho bao dự định , các hoạt động kinh tế phải đi vào tạm ngưng hoạt động, các cơ sở trường học thì cho học sinh- sinh viên tạm nghỉ học để hạn chế sự lây lan. Nhưng không vì thế mà chúng ta, những con người  Việt Nam phải lo sợ và luống cuống , hầu hết mọi người dân đều thực hiện theo chủ trương phòng dịch của Chính phủ. Mọi người đều đoàn kết , chung tay đẩy lùi Covid.

Với dịch bệnh như thế, thì ai là người tiên phong, đương đầu chiến đấu với dịch bệnh để bảo vệ cộng đồng? Nếu hôm nay bạn vẫn đang ở nhà, được ở bên cạnh những người thân và gia đình, hãy nên cảm thấy mình thật may mắn và hạnh phúc! Bởi bạn có biết ngay lúc này các y, bác sĩ, nhân viên y tế ở các tuyến đầu chống dịch vẫm đang miệt mài làm nhiệm vụ, oằn mình chiến đấu với dịch bệnh. Hình ảnh những “chiến sĩ áo trắng thầm lặng” áo ướt đẫm mồ hôi, cánh tay rã rười vì phải  lấy hàng nghìn mẫu xét nghiệm mỗi ngày, hay có thể lăn ra ngủ bất kì  đâu vì kiệt sức.. thực sự vô cùng xúc động.

VIỆT NAM ƠI tiến lên

Triệu con tim như một

Vừa diệt giặc Covid

Vừa sản xuất thành công

Cho Tổ quốc tiên rồng

Trọn niềm vui chiến thắng

 

Còn bạn ở năm đầu tiên với Covid như thế nào? Với mình đó là một khoảng thời gian như tìm thấy con đường mới cho bản thân vậy. Mình có những con đường đi và suy nghĩ khác so với trước đó.

Cuộc đời con người mà , ở mỗi độ tuổi khác nhau thì có những suy nghĩ định hướng khác nhau, với bản thân em cũng vậy. Em đã nhìn nhận về Hàn Quốc từ rất sớm. Qua phim ảnh, ngày em học lớp 5  đã thấy mẹ xem những bộ phim Hàn thì em cũng nghe được những lời thoại trong phim và lúc đó em nghĩ ngay trong đầu : “ Ôi! Sao tiếng Hàn hay thế! Thật là thích quá đi!” Rồi em nhìn thấy những phong cảnh ở Hàn Quốc rất đẹp, nó làm cho em xao xuyến và ao ước được đặt chân đến đất nước này. Đây là dòng suy nghĩ của một cô bé ngây ngô , đơn thuần , chưa suy nghĩ lo toang nhiều. Sau này lớn hơn, thì em năm 16 tuổi lại vô tình một lần nữa biết đến Hàn Quốc nhưng lần này em đã trưởng thành hơn và nuôi trong mình một ao ước đó chính là du học tại đất nước Hàn Quốc. Lúc mà em nhận ra mình muốn đi du học thì xảy ra đại dịch Covid. Lúc đó một dòng suy nghĩ không hay thoáng qua trong tâm thức của em : “ chắc tại  vì mình muốn đi du học nên là có Covid để không cho mình thực hiện ước mơ”. Nhưng bản thân em đã gạt và dập tắt suy nghĩ đó, và tiếp tục tự tìm hiểu thông tin về du học, tự  tìm hiểu những thông tin về du  học bằng nhiều hình thức khác nhau. Tự mình mở đường cho bản thân, chính sự tìm hiểu đó đã giúp em  gần hơn về việc du học. Và em đã biết đến trung tâm Sunny,  em đã đặt những câu hỏi trong những lần các chị livestream. Rồi cũng nhờ những lời tư vấn nhiệt tình, mỗi lần nói chuyện qua livestream với các chị bên Sunny thì em đã có đủ can đảm để nói chuyện với bố mẹ. Lúc này, em đã là một cô học sinh đang học giữa lớp 11, có đủ nhận thức bản thân muốn làm gì và đang làm gì. Lúc đầu nói thì bố mẹ không tin những lời  em nói, cứ nghĩ là em bị lừa và bố mẹ đã không đồng ý việc em đi du học. Lúc này em rất buồn, nghe bố mẹ nói vậy thì em cố gắng kìm nén, sau đó lủi thủi đến một xó để  khóc một  mình và không cho ai biết. Vừa khóc vừa suy nghĩ: “ mình không thể từ bỏ  dễ dàng như vậy được”. Em cũng hiểu là bố mẹ lo cũng là điều lẽ phải thôi, với số tiền lớn mà gia đình cũng thuộc loại khá giả gì, làm sao mà yên tâm được. Lúc đấy bố mẹ không hài lòng( đồng ý) với quyết định của e, bố mẹ sợ con gái mình phải chịu sự thiệt thòi nơi đất khách quê người, sợ đứa con gái phải chịu đựng một mình mà không có ai bên cạnh. Và em không từ bỏ, bắt đầu tự học tiếng Hàn, tìm hiểu cách học từ các anh chị đi trước và em đã hành động như là mình đã  trưởng thành, mình tự lo cho bản thân được. Em muốn bố mẹ biết thực sự em đang NGHIÊM TÚC VỚI SỰ LỰA CHỌN ĐI DU HỌC”.

Một năm Covid với nhiều khó khăn, nhưng em vẫn mạo hiểm lựa chọn nó vì em nghĩ “  nếu bây giờ không thực  hiện thì sau này em sẽ nói giá như lúc đó mình chọn”, em không muốn mình phải hối tiếc vì đã không làm. Sau bao sự cố gắng , nổ lực của em thì vừa rồi thi xong học kì 2 lớp 12 em đã nói chuyện rõ ràng với bố mẹ một lần nữa về việc em đi du học. Nhưng sau khi biết đến  sự uy tín của trung tâm  thì bố đã có vẻ đã ủng hộ việc em đi du học. Đúng là chỉ cần ta cố gắng , nổ lực thì sẽ đạt điều ta mong muốn.

Với tuổi 18 ,là cái tuổi với nhiều sự lựa chọn ngôi trường, ngành nghề, công việc mình muốn học và làm của các bạn cùng trang lứa tại Việt Nam. Thì bản thân em lại lựa chọn con đường du học, một con đường mà bản thân phải một mình chiến đấu tại một đất nước mới, tiếp xúc với một nền văn hóa mới với những con người mới. Bản thân em là một người có thể dễ dàng tiếp thu những cái mới, bản thân cũng đã trưởng thành và có tính tự lập và muốn thử sức mình trên con đường đầy rẫy những thử thách, có thể đem lại nhiều kinh nghiệm, bài học cho bản thân. Và bản thân em lựa chọn con đường du học đó chính là tự lo được cho bản thân, tự làm mà lo học phí , sinh hoạt mà không cần bố mẹ phải lo như ở Việt Nam. Du học cũng là con đường có thể thành công nhanh hơn, bản thân em thì luôn nghĩ “ tốc độ thành công của mình phải nhanh hơn tốc độ già của cha mẹ”. Em chia sẻ câu chuyện này hy vọng những người  đang lo sợ hay gặp tình huống giống em cũng sẽ dũng cảm theo đuổi ước mơ, và không được từ bỏ.

Tôi của tuổi 17 và bây giờ đều cố gắng, nổ lực vì ước mơ của bản thân. Nếu cảm thấy cô đơn, khó khăn, áp lực thì hãy tự tìm đến chính bản thân ta- người luôn đồng hành cùng ta và không bao giờ rời xa. Tôi không thể yếu đuối trên con đường theo đuổi giấc mơ, hãy dám vượt qua các rào chắn để tìm con đường của riêng mình.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

duhocsunny-register-form

Đăng ký tư vấn thông tin du học

Tổng đài 024.7777.1990
Hotline Hà nội 083.509.9456 HCM 039.372.5155
duhocsunny-call
duhocsunny-contact-form