Bài dự thi “Tôi của năm Covid thứ nhất” – Lương Thanh Tuyền

1159 0

Rate this post

Gửi tuổi 18,      

Thanh xuân giống như một chuyến tàu, trạm tiếp sức chính là kì nghỉ hè và đích đến là nơi mang tên Đại Học. Một khi đã lên tàu, chỉ có thể hướng đến đích mà mong chờ nhưng khi chuyến tàu ấy dừng lại, bạn chỉ có thể đứng một bên lặng lẽ nhìn nó đi trong niềm hối tiếc. Đó là Thanh xuân, là chuyến tàu không thể dừng lại và chỉ có duy nhất một tuyến đường…   

Một năm Covid đã trôi qua, tại đây tôi muốn nhắn với cậu ấy rằng:

Ở tuổi của cậu, hiện tại có lẽ sẽ cảm thấy chán nản vì chuỗi thời gian cứ lặp đi lặp lại những công việc như làm đề, giải đề và địa điểm quen thuộc hay dừng chân chỉ là trường học, chỗ học thêm và ngôi nhà của mình,…nhưng thật ra sau một năm nhìn lại thì thời khắc đó thật đẹp, thật ý nghĩa biết bao. Quãng thời gian ấ

y cậu không hề cô độc mà luôn có bạn bè, thầy cô, gia đình kề cận, họ động viên khích lệ bạn cố gắng cho một tương lai tốt đẹp hơn…

Cậu nhất định phải trân trọng hiện tại, ngoài kia biết bao người phải gánh chịu nỗi đau do dịch Covid đem lại còn cậu vẫn có thể đến trường gặp bạn bè hay la cà sau giờ học căng thẳng ở những quán quen. Cậu phải tin mình thật sự đã may mắn hơn người khác rất nhiều, cậu phải biết ơn những y bác sĩ ngày đêm chiến đấu ở tuyến đầu dịch bệnh hay những anh bộ đội đã phấn đấu quên mình không ngại nguy hiểm canh giữ ở chốt dịch.

Cậu có nhớ đến người bạn mình mới quen gần đây không. Chỉ mới năm ngoái thôi cậu và bạn ấy vẫn là hai người xa lạ mà chỉ sau một năm thôi hai người đã thân thiết đến nhường nào. Trong thời gian covid, trong một năm tưởng như tuyệt vọng, tình bạn ấy lại đẹp đến lạ! Tình cảm ấy đến rất tình cờ, nhanh chóng , không hề có sự gợi báo trước nhưng lại đẹp lắm, hai người quan tâm, chăm sóc nhau như người thân, từng ăn chung, từng ngủ chung,… cuộc sống ấy mới tự tại làm sao.

À, cậu có nhớ về chuyến du lịch với lớp đi chụp kỉ yếu không? Chuyến đi ấy với cậu có lẽ chưa trọn vẹn bởi sự cố bất ngờ về đôi giày cao gót nhưng kỉ niệm thì chắc chắn không bao giờ thiếu đâu nhỉ? Khoảnh khắc khi bạn chạy quanh đống lửa với bạn bè có lẽ là khoảnh khắc đáng nhớ nhất. Không phải vì vui sướng khi được ra ngoài giải khuây cho những ngày ôn thi căng thẳng mà có lẽ ánh lửa đỏ trong đêm ấy đã khắc dấu ấn sâu vào tâm trí bạn đó, nó không đặc biệt nhưng những tia lửa sáng ấy phản chiếu trong mắt bạn lấp lánh và rực rỡ đến lạ.

Cậu phải tin tưởng vào ngày mai tốt đẹp và tin vào những cố gắng của cậu rồi sẽ nở hoa kết trái cho quả ngọt, cậu hãy tin đất nước Việt Nam ta sẽ vượt qua nghịch cảnh, thành phố Hải Phòng sẽ bình an dưới sự che chở của bà Lê Chân.

Sắp hết một năm covid, sắp phải rời xa mái trường để theo đuổi ước mơ du học đang cháy trong tâm trí cậu, mình chỉ muốn nói: Cậu nhất định phải trở thành người mà cậu muốn trở thành. Phải biết trân trọng hiện tại, có lẽ qua khứ đã đi qua không thể sửa chữa nhưng tương lai do chính bạn làm chủ.

Tớ xin lỗi vì chưa thể cho cậu nhìn thấy một tương lai tốt nhất nhưng tớ tin cậu sẽ trở thành tớ của phiên bản xuất sắc nhất phải không? Tớ của năm 2020 không thể đi bên cạnh cậu tiếp trên quãng đường này hãy để bạn nhỏ 2021 thay tớ tiếp tục đồng hành cùng cậu trong năm nay nhé.

Xin chào cậu của tuổi 18, tớ tuổi 17 chính thức về hưu!!! Chúc cậu gặp nhiều may mắn nhé!

    Thân

   Tuổi 17 chi bút.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

duhocsunny-register-form

Đăng ký tư vấn thông tin du học

Tổng đài 024.7777.1990
Hotline Hà nội 083.509.9456 HCM 039.372.5155
duhocsunny-call
duhocsunny-contact-form